Lấy một người chồng là con trai duy nhất và là cháu trai cả của cả gia tộc quả thực rất căng thẳng. Không chỉ nhiều trách nhiệm đổ lên vai chúng ta mà ngay cả việc sinh nở cũng phải tính toán kỹ càng. Chồng tôi năm nay 31 tuổi, còn tôi mới bước sang tuổi 30. Nói chung anh ấy hay hứa hẹn, nói là cởi mở và không đặt nặng vấn đề kế nhiệm nêu trên nhưng toàn là lời nói suông. trong gió. Sau khi lấy nhau, chồng tôi trở nên gia trưởng hơn và nhận thấy anh không còn hiền lành như lần đầu chúng tôi gặp nhau.
Thank you for reading this post, don't forget to subscribe!- 3 cách gọt nha đam nhanh, sơ chế không bị đắng có thể bạn chưa biết
- Cãi nhau với chồng rồi chạy ra khách sạn ngủ, sáng dậy tôi tá hỏa, run rẩy tây chân khi chạm vào cơ thể mềm mịn của người đàn ông đang nằm bên cạnh
- Bất ngờ bị ốm nghén dù cả năm không qua lại với ai, đến khi nghe mẹ nói thì giật mình, vỡ lẽ chuyện không tưởng
- 3 Cách bảo quản nấm rơm quen thuộc mà vẫn tươi ngon
- Gái U30 trót ‘tình một đêm’ với trai đẹp 6 múi quen qua mạng, tôi tá hoả ‘đứng hình’ khi chạm trán người trong mộng trong hoàn cảnh éo le
Trong nhà thường có một bàn tiệc lớn của gia đình, với tư cách là con dâu lớn, tôi cũng phải dọn dẹp, chăm sóc cẩn thận. Cũng may ở nhà mẹ chồng cũng là người nhanh nhẹn, tháo vát. Cô ấy thường xuyên cùng tôi lo mọi việc, thậm chí còn quan tâm xem tôi có mệt mỏi không. So với những bà mẹ chồng đen tối trong phim, tôi thấy mẹ chồng tôi là người tâm lý, không gay gắt và sống thoải mái. Tuy nhiên, tính cách bố chồng tôi lại rất giống chồng tôi, hơi khó tính, thích chỉ đạo và luôn ép buộc mọi người phải làm theo ý mình.
Tôi kết hôn năm 26 tuổi, tính đến nay đã được 4 năm. Tuy nhiên, tôi đã sinh được 2 cô con gái. Nói đến đây chắc hẳn mọi người cũng hiểu được nỗi lo lắng mà tôi phải đối mặt. Nếu một gia đình sinh được 2 trai hoặc 1 trai và 1 gái thì họ sẽ yên tâm và không phải lo lắng bất cứ điều gì. Ngoài ra, tôi còn phải nghĩ đến việc sinh con thứ ba.
Chồng tôi không nói ra nhưng tôi biết niềm hy vọng luôn dâng lên trong mắt anh. Tôi cũng được biết chồng tôi không có thể chất tốt hay giỏi chuyện chăn gối nhưng anh vẫn cố gắng duy trì chuyện chăn gối đều đặn với hy vọng tôi sẽ tiếp tục có tin vui. Nhiều đêm tôi ngồi khóc, tủi thân. Giá như ngày xưa anh có thể đoán trước được những điều này thì anh đã không lấy em để không phải đau khổ như bây giờ.
Ảnh minh họa: Internet
Đến giữa năm ngoái, tôi có thêm tin vui, tôi lại có bầu. Nói xong với chồng, chồng tôi mừng rỡ vô cùng, cứ cười suốt ngày. Nhưng không hiểu sao lần mang thai thứ 3 này tôi lại không cảm thấy vui vẻ chút nào. Vì các con còn nhỏ nên tôi cũng có nhiều việc phải lo nên gửi cho ông bà ngoại chăm sóc. Mẹ tôi thấy thương con gái và hỏi tôi mang thai ba lần như thế này có khó không. Khi mẹ hỏi tôi điều đó, tôi bật khóc. Chỉ có hai mẹ con khóc trong phòng, không ai biết. Ai biết được, nó phải thế thôi.
Xem thêm : Cách bảo quản kim chi được lâu không hỏng quanh năm ngày tháng
Và rồi không ngờ, mới đây tôi lại nhận thêm một cú sốc nữa, lần này là từ chồng tôi. Hôm đó tôi đang làm việc nhà, rửa cơm, rửa rau thì chợt cảm thấy chóng mặt. Trong lúc quay cuồng, tôi vẫn cố gắng không ngã mạnh xuống sàn và ảnh hưởng đến em bé. Dần dần, tôi thấy mình ngất đi.
Hình như sau đó chồng tôi đi làm về và đỡ tôi vào phòng. Thực ra đây không phải là lần ngất xỉu đầu tiên của tôi. Đã hồi sinh hai bé gái trước đó, cơ thể tôi đã cảm thấy mệt mỏi và kiệt sức. Khi tỉnh dậy, tôi thấy chồng đang ngồi cạnh đang nấu cháo và pha nước cam cho vợ. Nhìn vẻ mặt của anh, anh có vẻ rất lo lắng. Tôi động viên anh ấy và nói có lẽ là do gió hoặc huyết áp thấp.
Không ngờ, chồng tôi lại thở dài, bắt đầu hạ giọng: “Lần mang thai này cũng mệt mỏi như hai lần trước, không biết là con trai hay con gái, nhưng nếu là con gái thì bạn có thể tha thứ cho tôi.” Bạn có? Thực lòng anh vẫn yêu em và các con nhưng anh cũng cần một đứa con trai để nối dõi tông đường. Nếu không bố mẹ tôi sẽ không mặt mũi nào nhìn người thân của mình. Tôi biết mình quá nhiều và lo lắng quá nhiều nhưng tôi vẫn cần phải nói ra trước. Xin hãy nghỉ ngơi. Đừng suy nghĩ quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến con bạn.”
Khi chồng tôi nói xong và bước ra khỏi phòng, không hiểu sao tôi lại không rơi giọt nước mắt nào. Có phải vì lo lắng quá mức nên cảm xúc của tôi giờ đã tê liệt? Tất cả phải đợi đến khi tôi sinh em bé này. Nói thật, cuộc hôn nhân này mệt mỏi quá, ngay từ đầu tôi đã sai rồi…
Nguồn: https://ieltskey.edu.vn
Danh mục: Gia Đình