Tôi 33 tuổi và làm thợ sửa ống nước. Vợ tôi ở nhà và làm công việc kinh doanh đơn giản. Vợ tôi kém tôi 7 tuổi nên rất khó để tôi lấy được cô ấy làm vợ. Từ ngày vợ sinh con, tôi cho cô ấy ở nhà, đi làm nhẹ nhàng. Dù không kiếm được nhiều tiền nhưng tôi không muốn vợ ra ngoài làm việc vất vả.
Thank you for reading this post, don't forget to subscribe!- Vừa tổ chức đám cưới xong chồng khóa cửa bắt vợ ngủ phòng khách, nghe câu nói của mẹ chồng khiến tôi đắng chát lòng
- Mỗi lần vợ cho con bú đều khóa trái cửa, hôm đứng sát nghe tiếng khóc, tôi bàng hoàng vì điều ấy
- Kết hôn 3 năm sống trong tủi nhục vì nhà chồng hà khắc, ngày vào phòng sinh bác sĩ bảo sinh khó, chồng nhẫn tâm nói: ‘Tôi cần con trai, vợ chết lấy vợ khác’ và cái kết
- Ôm nhục đến nhà chồng cũ vay tiền, nào ngờ anh lại nhẫn tâm đưa một túi bánh bao, lúc mở ra nhìn thấy thứ bên trong mà tôi sững sờ, khóc cạn cả nước mắt
- Lấy nhau 3 tháng mới được chồng cho ‘động phòng’, sau một đêm nồng nàn đến tận sáng, anh vội mặc lại quần áo rồi đưa tôi vài tờ tiền kèm lời tuyên bố ‘trả công đêm qua’
Cách đây một năm, cậu con trai 4 tuổi của tôi thường xuyên phải nhập viện vì một căn bệnh lạ. Hóa đơn y tế thực sự rất nhiều nên tôi phải đi làm thêm và vay mượn tiền để có tiền chữa trị cho con. Nhiều lần con nằm viện, nhìn thấy con ốm yếu, vợ bất lực, tôi thấy rất buồn.
Từ đó, vợ tôi ít nói và dễ nổi cáu với chồng. Tôi không thể trách vợ mình, dù biết rằng việc cô ấy suốt ngày ở bệnh viện chăm sóc con không phải là điều dễ dàng. Sau 1 năm điều trị, sức khỏe con tôi dần cải thiện và cháu đã được về nhà. Vợ tôi vẫn ở nhà chăm con nhưng tôi không cho vợ làm kinh doanh nữa. Tôi muốn vợ tôi nghỉ ngơi, phần thu nhập tôi sẽ lo. Vợ tôi nghe vậy không phản đối mà lặng lẽ quay lưng về phía tôi.
Sức khỏe của con tôi ngày càng tốt hơn, bác sĩ đã cho con tôi đi học mẫu giáo trở lại. Tôi hào hứng nói với vợ nếu cô ấy muốn đi làm thì cứ tìm việc, kiếm được bao nhiêu tiền không quan trọng, tôi chỉ muốn cô ấy đi chơi, vui vẻ. Sau đó, vợ tôi xin được việc làm ở cửa hàng gần nhà. Từ khi đi làm, tinh thần vợ tôi cũng khá hơn.
Ảnh minh họa: Internet
Một hôm tôi đi sửa ống nước cho khách hàng như thường lệ. Nhà khách này vừa to vừa đẹp. Bước vào nhà, tôi không khỏi ngưỡng mộ và ước gì mình có thật nhiều tiền để mua một căn nhà như thế này cho vợ con. Càng suy nghĩ tôi càng thấy hào hứng để tập trung vào công việc. Khi sửa xong, tôi không thấy ai ở nhà cả. Tôi ra ngoài tìm vị khách kia thì bất ngờ nhìn thấy một người phụ nữ từ phòng ngủ đi ra. Tôi sững người tại chỗ, dụng cụ trên tay cũng rơi xuống.
Người phụ nữ đó là vợ tôi. Nhìn thấy tôi, cô ấy hoảng sợ và nhanh chóng bỏ chạy. Người khách hàng kia tiến tới từ phía sau và hỏi cô có muốn ăn gì không. Tôi tức quá lao tới định đánh anh ta nhưng bị vợ ngăn lại. Cô ấy nài nỉ tôi về nhà và nói chuyện. Anh ta nhìn tôi khinh thường, ném tiền xuống sàn ngay trước mặt tôi. Anh ta còn chửi bới và đuổi vợ chồng tôi ra khỏi nhà.
Tôi trở về nhà như người mất hồn, vợ tôi khóc nức nở và cầu xin tôi tha thứ. Cô ấy nói khách hàng kia là cấp trên của cô ấy. Anh nói nếu vợ ở với anh một thời gian thì anh sẽ đưa cho cô 50 triệu. Vợ tôi thấy vậy liền đồng ý. Cô cũng chán nản vì nghèo khó và con cô bị bệnh. Tôi bất lực và đau lòng, vừa hận vợ vì đã phản bội, vừa hận bản thân mình bất tài. Tôi nên làm gì?
Nguồn: https://ieltskey.edu.vn
Danh mục: Gia Đình