Nghi ngờ chồng ngoại tình nhưng chưa có bằng chứng, tình cờ nơi anh làm việc bị cháy, chồng gặp nạn bất tỉnh, bên cạnh là người phụ nữ lạ mặt khiến tôi điếng người

Nếu không có tai nạn ngày hôm đó, có lẽ tôi đã không biết được người tình bí ẩn mà anh đã giấu kín bấy lâu nay. Nhìn hai người nằm cạnh nhau trong phòng bệnh, tôi nghẹn ngào.

Thank you for reading this post, don't forget to subscribe!

Lấy nhau được một năm, cuộc sống của chúng tôi vẫn còn khó khăn nên hiện tại chúng tôi chưa có ý định sinh con. Tôi vẫn còn nhớ năm đó, trong gia đình có nhiều chuyện xảy ra, anh xin nghỉ việc ở công ty, hợp sức làm ăn cùng bạn bè.

Lúc đầu, anh bán hết đồ đạc có giá trị trong nhà, cuộc sống của chúng tôi rơi vào cảnh túng quẫn từng xu và gặp rất nhiều khó khăn. Do áp lực công việc và thường xuyên phải đối mặt với rủi ro nên anh trở nên thô lỗ và khó chịu vì những điều không đáng có. Biết được điều đó nên tôi cố gắng kiên nhẫn và cư xử nhẹ nhàng nhất có thể.

Khoảng nửa năm sau, công việc của anh bắt đầu ổn định, tính tình cũng dễ chịu hơn trước. Anh không tiếc những món quà đắt tiền và những bữa ăn sang trọng dành cho vợ. Do tính chất công việc, phải gặp nhiều người nên anh chải chuốt cho bản thân nhiều hơn trước. Đúng là có tiền, con người trở nên khác biệt, còn anh thì ngày càng sành điệu hơn.

Một ngày nọ, anh trở về mệt mỏi sau một ngày làm việc kéo dài cả tháng. Nhìn khuôn mặt hốc hác của anh, tôi không khỏi xót xa. Giúp chồng cởi áo khoác, tôi ngửi thấy mùi nước hoa rất lạ. Anh định hỏi nhưng lại nhanh chóng đi vào phòng tắm. Gạt mọi nghi ngờ sang một bên, tôi vào bếp nấu món anh thích. Nấu cơm xong tôi đợi mãi không thấy anh xuống nên lên phòng gọi điện. Vừa nhìn thấy tôi, anh ấy đã nhanh chóng giấu thứ gì đó dưới gối rồi cười lớn.

Tôi nghi ngờ chồng ngoại tình nhưng không có bằng chứng.  Tình cờ nơi làm việc bốc cháy, chồng tôi bị tai nạn tử vong, bên cạnh là người phụ nữ lạ khiến tôi choáng váng - Ảnh 1Ảnh minh họa: Internet

Anh nhanh chóng đứng dậy, quay người lại và giục tôi.

– Tôi đói rồi, đi ăn thôi.

Nhiều ngày sau đó, đêm nào anh cũng về muộn, có khi còn không về nhà. Khi được hỏi, anh cho biết, công việc nhiều nên luôn ngủ lại công ty cho tiện. Tôi sợ chồng làm việc quá sức nên ngày nào tôi cũng mang đồ ăn đến công ty cho anh ấy. Nhiều lần anh nói sợ tôi đi làm về khó nấu nướng nên không muốn tôi nấu ăn nữa.

Ngày hôm đó, chồng tôi lén mang đồ ăn tới, tôi đã chứng kiến ​​một cảnh tượng kinh hoàng. Tôi đi dọc hành lang đến văn phòng của anh ấy và thấy anh ấy đang tiễn một người phụ nữ. Từ xa tôi không thể nhìn rõ mặt cô ấy. Cảm thấy bồn chồn, tôi nhanh chóng tiến lại gần nhưng cô ấy đã biến mất hoàn toàn ở cuối hành lang. Nhìn thấy tôi, anh ấy vô cùng bối rối và có vẻ khó chịu.

– Cô gái vừa bước ra khỏi phòng anh là ai vậy?

– Cô gái nào? Tôi có nhìn nhầm không? Công ty bạn có phụ nữ không?

– Nhưng tôi thấy rõ…

– Tôi nhìn nhầm rồi. Em đã bảo anh đừng nấu cơm cho em nữa và để em ra ngoài ăn mà.

Căn phòng nồng nặc mùi nước hoa tôi ngửi trên người anh lần trước. Tôi cố gắng mỉm cười để anh không cảm thấy khó chịu.

Đêm đó về đến nhà, tôi thao thức không ngủ được. Bao nhiêu câu hỏi cứ hiện lên trong đầu khiến tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Bóng lưng cô ấy cứ ám ảnh tâm trí tôi cùng với sự lưỡng lự và sợ hãi của anh, khiến tôi như muốn phát điên. Phải chăng anh đã thay đổi và có mối quan hệ mờ ám với cô gái đó? Lòng tôi lúc này rối bời quá, không còn nghĩ được gì nữa.

Ngày hôm sau, do mất ngủ, tôi cảm thấy uể oải và không thể tập trung vào việc gì nên xin ở nhà. Uống thuốc xong, tôi nằm trên giường, đắp chăn và mơ màng. Đột nhiên điện thoại reo. Tôi thức dậy và trả lời điện thoại. Đầu dây bên kia vang lên nhiều âm thanh nghe vô cùng chói tai. Chiếc điện thoại rơi xuống đất vỡ tan, tay tôi run rẩy. Người ta nói rằng tòa nhà nơi anh làm việc đã bốc cháy và anh được đưa đến bệnh viện để cấp cứu.

Tôi bật dậy và chạy ra khỏi nhà nhanh nhất có thể để đến bệnh viện. Rất may, anh được cấp cứu kịp thời nên không nguy hiểm đến tính mạng. Nằm cạnh anh là một người phụ nữ trên mặt có nhiều vết bỏng lớn nhỏ nên không thể xác định rõ khuôn mặt.

Đột nhiên tôi phát hiện ra chiếc nhẫn cô ấy đeo trên ngón áp út rất giống chiếc nhẫn tôi tìm thấy trong ngăn kéo của anh ấy. Dù chiếc nhẫn đã bị cháy và hơi đen nhưng tôi vẫn nhận ra được. Nhìn chồng, tôi cảm thấy có điều gì đó vô cùng khó chịu và bất an, không thể nào có sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy được.

Trực giác mách bảo tôi đây chính là người phụ nữ trong bóng tối của anh. Nhìn hai người nằm cạnh nhau, nước mắt tôi trào ra. Khi tôi xác nhận với bác sĩ rằng anh ấy không sao, tôi mới từ từ rời đi. Tôi không thể chứng kiến ​​cảnh tượng này nữa.

Tôi biết, cô ấy là người tình bí ẩn của chồng tôi. Nếu không có tai nạn ngày hôm nay, tôi sẽ không bao giờ biết được điều đó trong suốt quãng đời còn lại của mình.

Viết một bình luận